Osho
- Nhận biết
Phần IV:
Thực nghiệm trong quan sát
Chương 15: Cái
chạm vô hình
Bất kì
điều gì bạn đang làm - bước đi, ngồi, ăn, hay nếu bạn không làm gì cả, chỉ thở,
nghỉ ngơi, thảnh thơi trên bãi cỏ - đừng bao giờ quên rằng bạn là người quan
sát.
Bạn sẽ
quên điều đó lặp đi lặp lại. Bạn sẽ tham dự vào ý nghĩ nào đó, cảm giác nào đó,
xúc động nào đó, tình cảm nào đó - bất kì cái gì cũng sẽ làm bạn sao lãng khỏi
người quan sát. Nhớ lấy, và chạy lại trung tâm quan sát của mình.
Làm nó
thành quá trình bên trong, liên tục... Bạn sẽ ngạc nhiên về cách cuộc sống thay
đổi toàn bộ phẩm chất của nó. Tôi có thể đưa tay lên mà không có tính quan sát
nào, và tôi cũng có thể đưa tay lên với quan sát tuyệt đối từ bên trong về toàn
thể chuyển động này. Những chuyển động này là khác toàn bộ. Chuyển động thứ
nhất là chuyển động rô bốt, máy móc. Chuyển động thứ hai là chuyển động có ý
thức. Và khi bạn có ý thức, bạn cảm thấy cánh tay đó ở bên trong; khi bạn không
có ý thức, bạn chỉ biết cánh tay từ bên ngoài.
Bạn đã
biết khuôn mặt mình chỉ trong tấm gương, từ bên ngoài, bởi vì bạn không là
người quan sát. Nếu bạn bắt đầu quan sát, bạn sẽ cảm thấy khuôn mặt mình từ bên
trong - và điều đó là kinh nghiệm lớn, quan sát bản thân mình từ bên trong. Thế
rồi dần dần, những điều kì lạ bắt đầu xảy ra. Ý nghĩ biến mất, cảm giác biến mất,
xúc động biến mất, và có im lặng bao quanh bạn. Bạn giống như hòn đảo ở giữa
đại dương im lặng... chỉ là người quan sát, dường như ngọn lửa của ánh sáng ở
tại trung tâm của bản thể bạn, đang làm rạng lên toàn thể bản thể bạn.
Lúc ban
đầu điều đó sẽ chỉ là kinh nghiệm bên trong. Dần dần bạn sẽ thấy rằng việc rạng
ngời đó lan ra thân thể bạn, những tia sáng đó đạt tới những người khác. Bạn sẽ
ngạc nhiên và bị choáng rằng những người khác, nếu họ có chút ít nhạy cảm, sẽ
lập tức trở nên nhận biết rằng cái gì đó đã chạm tới họ, mà không phải là hữu
hình. Chẳng hạn, nếu bạn quan sát bản thân mình, chỉ bước đi đằng sau ai đó,
quan sát bản thân bạn, và gần như chắc chắn người đó sẽ quay lại và đột nhiên
nhìn lại sau, chẳng có lí do gì cả. Khi bạn đang quan sát bản thân mình, tính
quan sát của bạn bắt đầu toả sáng, và nó nhất định chạm tới người đi trước bạn.
Và nếu người đó bị chạm bởi cái gì đó vô hình, người đó sẽ quay lại: "Có
chuyện gì thế nhỉ?" Và bạn ở xa tới mức bạn không thể chạm vào người đó
bằng tay được.
Bạn có
thể thử một thực nghiệm: ai đó đang ngủ và bạn có thể ngồi bên cạnh họ, rồi
quan sát bản thân mình, và người đó bỗng nhiên thức dậy, mở mắt ra, và nhìn
quanh cứ dường như ai đó đã chạm vào người đó.
Dần dần
bạn cũng sẽ trở nên có khả năng cảm thấy cái chạm qua tia sáng. Đó là điều được
gọi là rung cảm. Nó không phải là thứ không tồn tại đâu. Người khác cảm thấy
nó; bạn cũng sẽ cảm thấy rằng bạn đã chạm vào người khác.
Thuật ngữ
tiếng Anh, bị chạm, được dùng rất có ý nghĩa. Bạn có thể dùng nó mà không hiểu
nó ngụ ý gì khi bạn nói, "tôi bị chạm" bởi người này. Người đó có thể
đã không nói một lời nào với bạn., Người đó có thể chỉ đi qua. Người đó có thể
chỉ nhìn mỗi một lần vào mắt bạn, và bạn cảm thấy "bị chạm" bởi người
này. Nó không chỉ là từ ngữ - nó thực tế xảy ra. Và thế thì những tia sáng đó
cứ toả ra tới mọi người, tới con vật, tới cây cối, tới tảng đá... và một ngày
nào đó bạn sẽ thấy, bạn đang chạm tới toàn thể vũ trụ từ bên trong.
Xem tiếp Chương 16 - Quay về Mục lục